KHÔNG CÒN GÌ NỮA.!
Một người gọi điện đến nói chuyện với chuyên gia tư vấn tâm lý. Ông nói:
“Tất cả đã kết thúc rồi, hết rồi. Tôi đã mất sạch tiền.sạch nhà và việc làm Tôi
không còn gì nữa”.
Chuyên gia tư vấn tâm lý hỏi:
“Mắt anh còn nhìn thấy không?” Ông ta nói: “Vẫn
nhìn được”.
Chuyên gia lại hỏi:
“Thế anh có đi được không?” Người kia nói: “Vẫn còn
đi được”.
Chuyên gia tâm lý lại nói tiếp:
“Anh vẫn gọi điện được, tôi chắc là anh vẫn nghe
tốt”.
“Đúng thế, tai tôi vẫn tốt”.
Chuyên gia nói:
“Như vậy thì tôi khẳng định là anh vẫn đang còn tất
cả, anh chỉ mất mỗi tiền thôi”.
Nhiều khi chúng ta cảm thấy tuyệt vọng đến mức cực
điểm, chỉ vì chúng ta mất đi những vật ngoại thân, trong khi đó chúng ta vẫn
còn đầy đủ không khí để thở, có đủ thức ăn để không đến nỗi bị đói. Vẫn còn
rừng thì không sợ hết củi; chỉ cần ta còn cuộc sống, còn sức khỏe thì không có
gì là không làm lại từ đầu được.
(Sưu tầm)
Thứ Hai, 11 tháng 11, 2013
Chủ Nhật, 27 tháng 10, 2013
BÀI HỌC VỀ LÒNG KIÊN NHẪN
Đã bao giờ bạn quan sát loài chim
xem chúng kiên nhẫn thế nào trước khó khăn ?
Để hoàn thành chiếc tổ, nó phải mất rất nhiều ngày,
đôi khi nó phải đi kiếm cỏ rơm từ rất xa
Thế mà khi tổ chim đã sẵn sàng cho ngày đẻ trứng,
bỗng dưng khí hậu, con vật, hoặc con người
hất rơi xuống đất cái tổ mà nó đã bỏ ra bao công sức.
Chúng làm gì ? Kêu ca, than thở hay bỏ cuộc ?
Không đâu ! Nó lại tiếp tục xây tổ mới …
Bình tĩnh và thanh thản
Đôi khi, và cũng hay xảy ra,
một con thú, trẻ em hay bão tố…
lại phá tổ của nó lần nữa, thậm chí chẳng để lại gì.
Nó sẽ nhanh chóng làm tổ lần khác nữa,
Lại đi lượm rơm, cỏ, lá, xếp thành ổ.
Đặc biệt, khi tiến hành làm tổ, chim vẫn cất tiếng hót.
Chim luôn luôn hót khi làm tổ…..
Trong cuộc sống, bạn phản ứng thế nào
khi công việc hoàn cảnh không giống như mình mơ ước ?
Có khi nào bạn hô lên “đủ rồi, với tôi thế là quá lắm rồi.”
Bạn thấy mệt mỏi ? Bạn thấy phí thời gian vô ích ?
Bạn thấy mình bị phản bội ?
Mục đích bỗng rời xa ngay khi bạn gần chạm đến ?
Bạn hãy cố giữ vững niềm tin và hy vọng.
Đừng sợ, vì có khó khăn mới thấy sức mạnh bản thân
Hãy kiên tâm. Vì chẳng bao giờ là trễ để khởi sự lại.
Dù xảy ra chuyện gì đi nữa… Đừng bỏ cuộc, hãy tiến tới.
Cuộc sống là phải có thách đố, vậy hãy đón nhận nó.
Và nên nhớ, đừng bao giờ ngưng sự kiên tâm
Sưu tầm.
Đã bao giờ bạn quan sát loài chim
xem chúng kiên nhẫn thế nào trước khó khăn ?
Để hoàn thành chiếc tổ, nó phải mất rất nhiều ngày,
đôi khi nó phải đi kiếm cỏ rơm từ rất xa
Thế mà khi tổ chim đã sẵn sàng cho ngày đẻ trứng,
bỗng dưng khí hậu, con vật, hoặc con người
hất rơi xuống đất cái tổ mà nó đã bỏ ra bao công sức.
Chúng làm gì ? Kêu ca, than thở hay bỏ cuộc ?
Không đâu ! Nó lại tiếp tục xây tổ mới …
Bình tĩnh và thanh thản
Đôi khi, và cũng hay xảy ra,
một con thú, trẻ em hay bão tố…
lại phá tổ của nó lần nữa, thậm chí chẳng để lại gì.
Nó sẽ nhanh chóng làm tổ lần khác nữa,
Lại đi lượm rơm, cỏ, lá, xếp thành ổ.
Đặc biệt, khi tiến hành làm tổ, chim vẫn cất tiếng hót.
Chim luôn luôn hót khi làm tổ…..
Trong cuộc sống, bạn phản ứng thế nào
khi công việc hoàn cảnh không giống như mình mơ ước ?
Có khi nào bạn hô lên “đủ rồi, với tôi thế là quá lắm rồi.”
Bạn thấy mệt mỏi ? Bạn thấy phí thời gian vô ích ?
Bạn thấy mình bị phản bội ?
Mục đích bỗng rời xa ngay khi bạn gần chạm đến ?
Bạn hãy cố giữ vững niềm tin và hy vọng.
Đừng sợ, vì có khó khăn mới thấy sức mạnh bản thân
Hãy kiên tâm. Vì chẳng bao giờ là trễ để khởi sự lại.
Dù xảy ra chuyện gì đi nữa… Đừng bỏ cuộc, hãy tiến tới.
Cuộc sống là phải có thách đố, vậy hãy đón nhận nó.
Và nên nhớ, đừng bao giờ ngưng sự kiên tâm
Sưu tầm.
Thứ Sáu, 9 tháng 8, 2013
Suy ngẫm
Chuyện kể rằng : Có một tay thợ săn thiện xạ" bách phát bách trúng". Một buổi đi săn, hắn thấy hai vợ chồng con khỉ và một chú khỉ con đang hái quả trên cây. Hắn giơ súng. Đoàng! Con khỉ vợ trúng đạn vô đầu rơi xuống đất, chết không kịp ngáp. Khỉ chồng rú lên một tiếng rợn người và ôm con lao thẳng xuống đất... Ngồi trước ba cái xác của Gia đình khỉ gã thợ săn bất động hồi lâu rồi lặng lẽ mang xác khỉ đi chôn cất! Hắn về cả đêm trăn trở... Hắn nghĩ" cầm thú còn có tình nghĩa vậy huống chi là con người" Hắn lấy búa đập gãy súng và thề không đi săn nữa!
(Sưu tầm)
(Sưu tầm)
Thứ Sáu, 7 tháng 6, 2013
NHẬT KÍ CỦA MẸ.
Bao ngày Mẹ ngóng, bao ngày Mẹ trông, bao ngày Mẹ mong con chào đời,
Ấp trong đáy lòng, có chăng tiếng cười của một hài nhi đang lớn dần?
Mẹ chợt tỉnh giấc, và Mẹ nhìn thấy hình hài nhỏ bé như thiên thần,
Tiếng con khóc oà, mắt Mẹ lệ nhòa, cám ơn vì con đến bên Mẹ...
Này con yêu ơi, con biết không? Mẹ yêu con, yêu con nhất đời!
Ngắm con ngoan nằm trong nôi, mắt xoe tròn, ôi bé cưng!
Nhìn Cha con, Cha đang rất vui, giọt nước mắt lăn trên khóe môi,
Con hãy nhìn kìa, Cha đang khóc vì con...
Một ngày tỉnh giấc, rồi Mẹ chợt nghe, vụng về con nói câu:"Mẹ ơi!"
Chiếc môi bé nhỏ thốt lên bất ngờ, khiến tim Mẹ vui như vỡ òa...
Đây là mặt đất, này là trời cao, đây là nơi đã sinh ra con,
Bước chân bé nhỏ bước đi theo Cha, bước chân đầu tiên trên đường đời...
Này con yêu ơi, con biết không? Mẹ yêu con, yêu con biết bao!
Hãy cứ đi, Mẹ bên con, dõi theo con từng bước chân...
Ngày mai sau khi con lớn khôn, đường đời không như con ước mơ,
Hãy đứng lên và vững bước trên đường xa...
Ngày đầu đến lớp, Mẹ cùng con đi, ngập ngừng con bước sau lưng Mẹ,
Tiếng ve cuối hè, hát vang đón chào, ánh mặt trời soi con đến trường...
Ngày ngày đến lớp, dần dần con quen, bạn bè, Thầy Cô yêu thương con,
Bé con của Mẹ vẫn luôn chăm ngoan, khiến cho Mẹ vui mãi trong lòng...
Này con yêu ơi, con biết không? Mẹ yêu con, yêu con rất nhiều!
Những khuya ôn bài, con thức, xót xa tim Mẹ biết bao!
Từng kỳ thi nối tiếp nhau, tuổi thơ con trôi qua rất mau,
Ước chi con Mẹ mai sau sẽ thành công...
Một ngày Mẹ thấy con cười vu vơ, nụ hồng con giấu trong ngăn bàn,
Lá thư viết vội, có tên rất lạ, chắc là người con thương rất nhiều!
Một ngày Mẹ thấy con buồn vu vơ, cành hồng vẫn ở trong ngăn bàn,
Lá đâu đã vàng, hoa đâu đã tàn, cớ sao nhìn con úa thu sang?
Này con yêu ơi, con biết không? Mẹ yêu con, yêu con rất nhiều!
Những kỷ niệm lần đầu yêu, suốt một đời đâu dễ quên...
Vầng trăng kia sẽ sưởi ấm con, và sau cơn mưa, nắng sẽ trong,
Sẽ có một người yêu con hơn Mẹ yêu...
Một ngày con lớn, một ngày con khôn, một ngày con phải đi xa Mẹ,
Bước chân vững vàng, khó khăn chẳng màng, biển rộng trời cao con vẫy vùng,
Một ngày chợt nắng, một ngày chợt mưa, lòng Mẹ chợt nhớ con vô bờ,
Nhớ sao dáng hình, nhớ sao nụ cười, nhớ con từng giây phút cuộc đời...
Này con yêu ơi, con biết không? Mẹ yêu con, yêu con nhất đời!
Ở nơi phương trời xa xôi, hãy yên tâm, Mẹ vẫn vui!
Từng dòng thư ôm bao nhớ thương, Mẹ nhờ mây mang trao đến con,
Chúc con yêu được hạnh phúc, mãi bình an...
Bao ngày Mẹ ngóng, bao ngày Mẹ trông, bao ngày Mẹ mong con quay về,
Ấp trong đáy lòng, nhớ bao tháng ngày bé con hồn nhiên bên dáng Mẹ,
Mẹ chợt tỉnh giấc, và Mẹ nhìn thấy, con Mẹ vẫn bé như thiên thần,
Thấy con khóc oà, mắt Mẹ lệ nhoà, Cám ơn vì con đến bên Mẹ...
Ấp trong đáy lòng, có chăng tiếng cười của một hài nhi đang lớn dần?
Mẹ chợt tỉnh giấc, và Mẹ nhìn thấy hình hài nhỏ bé như thiên thần,
Tiếng con khóc oà, mắt Mẹ lệ nhòa, cám ơn vì con đến bên Mẹ...
Này con yêu ơi, con biết không? Mẹ yêu con, yêu con nhất đời!
Ngắm con ngoan nằm trong nôi, mắt xoe tròn, ôi bé cưng!
Nhìn Cha con, Cha đang rất vui, giọt nước mắt lăn trên khóe môi,
Con hãy nhìn kìa, Cha đang khóc vì con...
Một ngày tỉnh giấc, rồi Mẹ chợt nghe, vụng về con nói câu:"Mẹ ơi!"
Chiếc môi bé nhỏ thốt lên bất ngờ, khiến tim Mẹ vui như vỡ òa...
Đây là mặt đất, này là trời cao, đây là nơi đã sinh ra con,
Bước chân bé nhỏ bước đi theo Cha, bước chân đầu tiên trên đường đời...
Này con yêu ơi, con biết không? Mẹ yêu con, yêu con biết bao!
Hãy cứ đi, Mẹ bên con, dõi theo con từng bước chân...
Ngày mai sau khi con lớn khôn, đường đời không như con ước mơ,
Hãy đứng lên và vững bước trên đường xa...
Ngày đầu đến lớp, Mẹ cùng con đi, ngập ngừng con bước sau lưng Mẹ,
Tiếng ve cuối hè, hát vang đón chào, ánh mặt trời soi con đến trường...
Ngày ngày đến lớp, dần dần con quen, bạn bè, Thầy Cô yêu thương con,
Bé con của Mẹ vẫn luôn chăm ngoan, khiến cho Mẹ vui mãi trong lòng...
Này con yêu ơi, con biết không? Mẹ yêu con, yêu con rất nhiều!
Những khuya ôn bài, con thức, xót xa tim Mẹ biết bao!
Từng kỳ thi nối tiếp nhau, tuổi thơ con trôi qua rất mau,
Ước chi con Mẹ mai sau sẽ thành công...
Một ngày Mẹ thấy con cười vu vơ, nụ hồng con giấu trong ngăn bàn,
Lá thư viết vội, có tên rất lạ, chắc là người con thương rất nhiều!
Một ngày Mẹ thấy con buồn vu vơ, cành hồng vẫn ở trong ngăn bàn,
Lá đâu đã vàng, hoa đâu đã tàn, cớ sao nhìn con úa thu sang?
Này con yêu ơi, con biết không? Mẹ yêu con, yêu con rất nhiều!
Những kỷ niệm lần đầu yêu, suốt một đời đâu dễ quên...
Vầng trăng kia sẽ sưởi ấm con, và sau cơn mưa, nắng sẽ trong,
Sẽ có một người yêu con hơn Mẹ yêu...
Một ngày con lớn, một ngày con khôn, một ngày con phải đi xa Mẹ,
Bước chân vững vàng, khó khăn chẳng màng, biển rộng trời cao con vẫy vùng,
Một ngày chợt nắng, một ngày chợt mưa, lòng Mẹ chợt nhớ con vô bờ,
Nhớ sao dáng hình, nhớ sao nụ cười, nhớ con từng giây phút cuộc đời...
Này con yêu ơi, con biết không? Mẹ yêu con, yêu con nhất đời!
Ở nơi phương trời xa xôi, hãy yên tâm, Mẹ vẫn vui!
Từng dòng thư ôm bao nhớ thương, Mẹ nhờ mây mang trao đến con,
Chúc con yêu được hạnh phúc, mãi bình an...
Bao ngày Mẹ ngóng, bao ngày Mẹ trông, bao ngày Mẹ mong con quay về,
Ấp trong đáy lòng, nhớ bao tháng ngày bé con hồn nhiên bên dáng Mẹ,
Mẹ chợt tỉnh giấc, và Mẹ nhìn thấy, con Mẹ vẫn bé như thiên thần,
Thấy con khóc oà, mắt Mẹ lệ nhoà, Cám ơn vì con đến bên Mẹ...
Thứ Ba, 28 tháng 5, 2013
Ngẫm nghĩ về cuộc sống.
Thế là công việc trường lớp tạm để sang một bên, sách vở giáo án cho vào tủ, như cho vào một góc trang nhật kí của cuộc đời, nên hôm nay tôi rãnh rỗi ngồi ngẫm lại thời gian đã qua.....
Bên ly cà phê..... thưởng thức tùng ngụm....từng ngụm.... tôi mới cảm thấy hôm nay cafe sao lại ngon đến thế, vị đăng đắng của cafe như vị đắng của cuộc đời tôi....hơn năm nay, bao nhiêu sóng gió cứ xô đẩy.....xô đẩy....tôi có lúc như muốn chới với, hục hẫng....rồi tôi lại cố ngoi lên...ngoi lên. Động lực mạnh mẽ nhất giúp tôi vượt qua được sóng gió ngàn trùng của đại dương đó là: Hai đứa con gái bé bỏng của tôi.......những lúc tôi thấy mình như không còn đủ sức để sinh tồn nữa...thì tức khắc hình ảnh hai đứa con gái thương yêu của tôi hiện hữu trong tâm trí tôi, tức thì tôi thấy như mình mạnh mẽ hẵn lên...và tôi như vượt lên trên đầu sóng ngọn gió, tôi biết rằng hơn ai hết các con luôn cần có tôi ..... và như thế hình ảnh các con đã tiếp thêm sức mạnh cho sự đấu tranh của tôi. Thật kì diệu - các con thương yêu của tôi.....
Thời gian qua tôi vừa chống chọi với những diển biến không hay của cuộc sống, tôi vừa phải làm tròn nhiệm vụ ở cơ quan, tôi không dám đương đầu với những biến cố xảy ra, tôi đánh lừa mình bằng việc hàng ngày lên facebook lên blog nói chuyện phím, vui đùa với bạn bè và nhất là với các học sinh cũ của tôi, nhờ thế đã tiếp thêm nghị lực cho tôi, đến hôm nay thì gần như "Sau cơn mưa trời lại sáng",
tôi chân thành cám ơn các anh chị, bạn bè và các học sinh thân yêu của tôi trên blog và facebook, đã trao đổi chia sẻ với tôi như tiếp thêm nghị lực sống cho tôi.
Hai con gái yêu của tôi.
Bên ly cà phê..... thưởng thức tùng ngụm....từng ngụm.... tôi mới cảm thấy hôm nay cafe sao lại ngon đến thế, vị đăng đắng của cafe như vị đắng của cuộc đời tôi....hơn năm nay, bao nhiêu sóng gió cứ xô đẩy.....xô đẩy....tôi có lúc như muốn chới với, hục hẫng....rồi tôi lại cố ngoi lên...ngoi lên. Động lực mạnh mẽ nhất giúp tôi vượt qua được sóng gió ngàn trùng của đại dương đó là: Hai đứa con gái bé bỏng của tôi.......những lúc tôi thấy mình như không còn đủ sức để sinh tồn nữa...thì tức khắc hình ảnh hai đứa con gái thương yêu của tôi hiện hữu trong tâm trí tôi, tức thì tôi thấy như mình mạnh mẽ hẵn lên...và tôi như vượt lên trên đầu sóng ngọn gió, tôi biết rằng hơn ai hết các con luôn cần có tôi ..... và như thế hình ảnh các con đã tiếp thêm sức mạnh cho sự đấu tranh của tôi. Thật kì diệu - các con thương yêu của tôi.....
Thời gian qua tôi vừa chống chọi với những diển biến không hay của cuộc sống, tôi vừa phải làm tròn nhiệm vụ ở cơ quan, tôi không dám đương đầu với những biến cố xảy ra, tôi đánh lừa mình bằng việc hàng ngày lên facebook lên blog nói chuyện phím, vui đùa với bạn bè và nhất là với các học sinh cũ của tôi, nhờ thế đã tiếp thêm nghị lực cho tôi, đến hôm nay thì gần như "Sau cơn mưa trời lại sáng",
tôi chân thành cám ơn các anh chị, bạn bè và các học sinh thân yêu của tôi trên blog và facebook, đã trao đổi chia sẻ với tôi như tiếp thêm nghị lực sống cho tôi.
Hai con gái yêu của tôi.
Thứ Năm, 11 tháng 4, 2013
Suy ngẫm về cuộc sống quanh ta.
Trong cuộc sống chúng ta muốn đánh giá một con người hoặc một sự việc thì chúng ta phải nhìn rõ ở mọi khía cạnh khác nhau, đừng đánh giá một cách phiến diện mà có hành động sai lầm dẫn đến vô tình "dìm" chết một con người, hoặc gia đình họ hay kéo theo nhiều hệ lụy khác mà ta không lường trước được.
Các bạn hãy cho một nhận xét về suy nghĩ của mình nhé, xin cám ơn.
Các bạn hãy cho một nhận xét về suy nghĩ của mình nhé, xin cám ơn.
Thứ Sáu, 29 tháng 3, 2013
Thứ Ba, 5 tháng 3, 2013
Những gương mặt đáng yêu.
Có những kĩ niệm đã qua đi, giờ nhìn lại thấy nó thật thân thương và đáng yêu biết mấy, hôm mùng 3 tết năm nay, một số học sinh lớp chủ nhiện năm 2007-2008 (Lớp 12) về thăm, các em đã chụp hình cùng tôi và còn tặng lại cho tôi hai tấm ảnh cũ của năm 2007, thật bất ngờ, nay các em đã ra trường, mỗi em có một ngành nghề khác nhau, đây cũng là một niềm vui đối với tôi và với các giáo viên trong nhà trường nói chung. Nhìn lại các gương mặt xưa và nay thấy các em đáng yêu làm sao.
Hình chụp năm 2007 ở trường.
Hình chụp năm 2007 ở trường.
Dưới đây là hình chụp cùng các em vào Mồng 3 tết năm nay tại nhà tôi.
Thứ Năm, 28 tháng 2, 2013
Truyện cười.
Ra mắt
Một anh đi ra mắt bố người yêu:
- Chào bác!
- Ừ, chào cháu.
- Bác cho cháu xin điếu thuốc.
- Cậu hút thuốc lá hả?
- Khi uốg bia cháu hay hút thôi.
- Cả bia nữa àk?
- Vâng, thua bạc cháu uống bia.
- Cả bài bạc nữa hả?
- Trong tù thì có việc gì làm đâu bác?
- Sao lại vào tù?
- Tại cháu đi ra mắt bố người yêu nhưng ông ấy không đồng ý. :))
Mặc lộn quần
Hai người bạn thân ở chung phòng trọ rảnh rỗi ngồi nói chuyện với nhau: “Hôm qua tao vừa rủ bé đi chơi mà trong túi không có đồng nào. Nhưng tao vẫn quyết định cứ rủ”.
Người bạn kia hứng chí, vỗ đùi cái đét bảo:
- Có chí khí!
- Khi đi, tao mới phát hiện ra trong túi có rất nhiều tiền, thế là hai đứa tao xài hết số tiền đó.
- Trời không phụ lòng người tốt mà.
- Uh, nhưng khi về tao mới phát hiện ra… tao lỡ mặc lộn quần của mày.
Bố nó giàu, bố tôi nghèo
Có tỷ phú nọ đến một khách sạn và chọn phòng rẻ nhất.
Nhân viên lễ tân thấy thế rất ngạc nhiên hỏi:
- Thưa ông, sao ông lại chọn phòng rẻ nhất? Con trai ông đến đây thuê phòng toàn chọn phòng đắt nhất, đầy đủ tiện nghi nhất thôi.
- Ờ thì bố nó giàu, còn bố tôi thì nghèo!
- !!!!!
Tuyệt chiêu
Cô gái đi học trên Hà Nội, nửa đêm nhận được tin nhắn: “Chào em, mình làm quen được không? Em có người yêu chưa?”
- Em có rồi anh ạ!
- Thế á, cha mày đây, sớm mai bắt xe về quê ngay họp gia đình chuyện này!
Hôm sau cô gái nhất quyết không về, nửa đêm lại có tin nhắn:
- Anh phải làm sao để được làm bạn em? Cho phép anh làm quen nhá! Em có người yêu chưa?
- Em chưa!
- Em làm anh thất vọng quá, một phép thử đơn giản là biết được lòng nhau ngay, mình chia tay thôi!
- Ôi em xin lỗi, em tưởng ông già em, cho e một lời giải thích.
- Giải thích gì? Ông già mày đây, mai không về quê thì đừng về nữa! Gọi cả thằng đó về cho tao!
(Sưu tầm)
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)